Níu chiều

Ở lại chiều ơi… Đừng đi vội

Ta để quên nỗi nhớ bên thềm

Rơi yêu thương trên đường đi tới

Len lén qua ngày sợi trống không.

Ta níu chiều một chút nắng loang 

Để hong khô bao nỗi muộn phiền

Ta gom lá nhóm lửa tìm ánh sáng

Đợi chờ đêm về gió lạnh triền đê.

Ừ, xoè tay ta đếm nụ cười

Rớt đâu rồi lúc nhạt nắng Xuân

Thuở trái tim mãi dõi theo người

Từ đó bên đời nắng bâng khuâng.

Nắng tắt lòng ta chừng đêm tối 

Trải mông lung mỗi độ chiều rơi

Ta níu sợi vàng dò bước tới

Nghe dư âm một thoáng tình lơi.

Lê Yên.
3/19.