Đò chiều
Đò chiều
Đò chiều trễ chợ ngày đông
Tìm mua chút nghĩa trống không giữa đời
Trở về tiếc khoảng mênh mông
Đò yên sông lặng sắc không giữa dòng…
Lê Yên.
Đò chiều trễ chợ ngày đông
Tìm mua chút nghĩa trống không giữa đời
Trở về tiếc khoảng mênh mông
Đò yên sông lặng sắc không giữa dòng…
Lê Yên.
Đêm lặng
gió lạnh
tiếng mưa rơi…
Đàn ai buông lơi thoảng xa gần
Cung trầm nốt bổng chừng len lỏi
Cô đơn theo gió nhẹ chơi vơi
Đêm lắng
chợt nghe
nỗi buồn tôi…
Cùng tháng năm qua với khóc- cười
Réo rắt hôm nay cung đàn ấm
Chợt nhớ nắng vàng thuở xa xôi
Đêm ru
giấc mộng
nửa vời…
Thèm mơ hơi ấm một thời chiếu hoa
Lặng nghe gió hát tình ca
Giật mình chợt tỉnh vỡ xa mộng đời.
Lê Yên.
22/8/19.
Buồn như sóng cả từng cơn
Xô nghiêng bờ cát gió mơn man buồn
Buồn sâu biển cả ngập hồn
Ta như chết lặng trong tồn tại đau…
Lê Yên
11/8/19
Bồi hồi một chiếc lá rơi
Rớt vào nỗi nhớ tả tơi nỗi buồn
Khơi nguồn từng giọt lệ tuôn
Qua bờ môi mặn trôi luôn vào hồn
Cuốn đêm trong bóng nụ hôn
Khuyết vầng trăng bạc chợt hờn chiếu chăn
Trở giấc em chợt ăn năn
Nghiêng mình hiu hắt vết hằn cắt đau
Bồi hồi một phía không nhau
Phên thưa phòng trống ngày sau chưa về…
Lê Yên
19/03
Ở lại chiều ơi… Đừng đi vội
Ta để quên nỗi nhớ bên thềm
Rơi yêu thương trên đường đi tới
Len lén qua ngày sợi trống không.
Ta níu chiều một chút nắng loang
Để hong khô bao nỗi muộn phiền
Ta gom lá nhóm lửa tìm ánh sáng
Đợi chờ đêm về gió lạnh triền đê.
Ừ, xoè tay ta đếm nụ cười
Rớt đâu rồi lúc nhạt nắng Xuân
Thuở trái tim mãi dõi theo người
Từ đó bên đời nắng bâng khuâng.
Nắng tắt lòng ta chừng đêm tối
Trải mông lung mỗi độ chiều rơi
Ta níu sợi vàng dò bước tới
Nghe dư âm một thoáng tình lơi.
Lê Yên.
3/19.
Tháng bảy mưa ngâu giọt sầu lơi
Thu về đưa tiễn Hạ ra khơi
Vài ba chiếc lá buồn theo gió
Lắt lay năm, bảy giọt mưa rơi
Loanh quanh ngày cũ nhàn nhạt vơi
Chẳng chút hương xưa, chẳng gọi mời
Hình như ta đã vàng theo nắng
Cuối dốc đời kia sáng chẳng màng
Có phải Thu phai… Tháng bảy về…!?
Lê Yên.
1/7/19. SG.